Chào mừng các bạn đến với forum Lớp 9/2 trường Thái Nguyên Diễn đàn dù đã ngưng hoạt động nhưng sẽ là một kỉ niệm đẹp để các thành viên của lớp nhớ về.
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


 

 [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
LeeSeol_FA
S-Mod
S-Mod
LeeSeol_FA


Tổng số bài gửi : 670
Vote : 68
Join date : 30/01/2012
Age : 26
Đến từ : Seoul

Tài sản
Tài sản: Topaz

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sat Sep 01, 2012 10:00 pm

♥️ Author : linhwook_only13 cứ gọi ta là Đỗ được rồi
♥️ Pairing(s) : Yewook, Kyumin, a litter Haehyuk
♥️ Disclaimer : Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.
♥️ Rating : M
♥️ Category : fantasy, sweet, sad, Happy ending
♥️ Status : ongoing
♥️ Summary :



Nơi ấy………. toàn một màu đỏ

Sự chết chóc bao trùm lên tất cả……..

Không gian của những kẻ ngự trị tối cao của bóng đêm……..

Đó là lâu đài – nơi ở các Vampire

Những kẻ đáng sợ nhất thế giới này

Những kẻ có quyền lực thống trị thế giới bóng đêm

Nhưng…

Đâu đó trong tâm hồn của kẻ máu lạnh vẫn hiện hữu tình yêu
.
.
.
.

.
.
.
.
Cái mà con người hay những phù thủy coi đó chỉ là những thứ quá xa xỉ ở thế giới của Vampire.



♥️ NOTE:

- Đây là món quà kỉ niệm chín năm ta học văn và đang bước sang năm thứ 10.

- Lần đầu tiên viết fic mà lại thử sức hẳn với một Rating nặng như thế này có gì sai xót mong rds cứ chém thẳng tay.

- Ta viết fic được sự trợ giúp của hai BETA là hai đứa bạn thân nhất của ta. Đừng chỉ cảm ơn đến Author mà hãy quan tâm đến beta- er nhiều hơn nhé. Ta thực sự cảm ơn hai người đã có lòng giúp đỡ ta hoàn thành cái fic này.

- Fic thuộc thể loại fatasy nên mọi ý tưởng trong fic đều do Au và 2 Beta nghĩ ra. Nếu bạn không thể chấp nhận những chuyện phi lý xuất hiện trong fic, có thể click back.



Chapter 1




Một ngày cũng như bao ngày khác.

Thời gian vẫn cứ thế trôi đi.

Cuộc sống con người luôn là vòng quay số phận.

Một trò chơi nghiệt ngã do ông trời tạo ra.

Sẽ chẳng có một cuộc chiến tranh thế giới lần thứ ba xảy ra. Con người

bình thường thì ai thèm quan tâm cái chuyện đó chứ. Họ còn phải lo cho

cuộc sống của họ, cho con cái và những người thân yêu.

Còn ngày mai ư?

Họ sẽ chỉ nghĩ làm sao mà có tiền cho ngày mai được sung sướng, con cái họ được ăn sung mặc sướng.

Chiến tranh là cái gì? Nỗi đau là cái gì? Sự chờ đợi là cái gì?

Sẽ có người phải chịu đựng nó.

Nhưng…

Vòng quay thời gian sẽ đưa họ đi. Mọi quá khứ có còn chỉ là một dòng nước chảy ngược. Dù đó là hạnh phúc hay đau đớn giờ đây cũng chỉ là quá khứ của riêng ta.

- Quên… quên đi…

Đó là lời tự động viên mình của bao nhiêu người và đã có bao nhiêu trong số ấy người thực hiện được nó…??

Thời tiết hôm nay có vẻ muốn hù dọa con người. Mới sáng sớm mà đã âm u xám xịt. Gió nổi lên từng đợt. Người ta dự định trời chắc chắn sẽ có mưa to. Nhưng hắn đã nói rồi, sự thật trước mắt sẽ thay đổi bất cứ lúc nào.

Và.. Hôm nay sẽ là một ngày như thế.

_8:00 a.m_

- Hyung định đi đâu vậy? Cho em theo với. Đừng nói với em là hyung định ra ngoài dạo chơi nha.- Gõ vào đầu mình một cái đau điếng, Lee Sung Min tự thấy mình ngu khi phát ngôn ra câu nói đó…


_Công viên Lotte_

Đúng 8:15 trời tiết trở nên trong xanh lạ thường. Đẹp như lời bài hát vậy.

Và ở đây cũng có một con người à không một Vampire lạ thường đang có thú vui “tao nhã” là dạo quanh bờ hồ vào một buổi sáng (Là buổi sáng đó ạ) ở thế giới loài người.

Một dáng người âm trầm lặng lẽ đi trên con đường đầy lá vàng rơi.

Mùa thu đến rồi đó. Mùa thu là mùa của nỗi buồn- Các nhà văn, nhà thơ đều nói thế.

Tâm trạng con người này giờ đây cũng thế. Quá khứ lại dội về một cách tình cờ nhất. Sau cái lần ấy, JongWoon không còn là JongWoon của ngày xưa nữa. Cái ngày mà cậu nói chia tay với anh đã xa lắm rồi.

5 năm đủ để con người có thể trưởng thành.

Nhưng 5 năm không bao giờ có thể thay đổi đi quá khứ đó…

- Hyung!!! Hyung… Đợi em với!! Aishh…

Lee Sung Min - Ma Vương thứ hai của thế giới thứ hai. Dưới một người trên cả vạn người.

Nhưng với cái tình trạng bây giờ của anh ta thì mọi người sẽ không nghĩ đó là một Vampire.

Vì sao ư? Đơn giản. Hãy nhìn bộ dạng của anh ta ngay bây giờ thì bạn sẽ tin thôi.

Cái quần, cái áo, đôi giày, cái cặp hình con sói… ÔI! Cả cái cây kem đang bị hao mòn bởi cái miệng nhỏ nhắn của anh ta… Chúng đều có màu hồng. Không hồng nhạt thì hồng đậm.

Anh ta là em họ yêu quý của Kim JongWoon. Đang là học sinh cấp ba trường Inha.* Vâng! Tất nhiên cũng là một Vampire đầy quyền năng.

Bộ mặt thật của anh ta, tính cách thật của anh ta chẳng ai biết. Vừa là con thỏ hồng đáng yêu xinh đẹp bao người ngưỡng mộ. Vừa là một Vampire mang bộ mặt lạnh lùng đầy nguy hiểm. Chẳng ai muốn động đến anh ta một chút nào*

Cũng như loài người. Anh ta thích đi học, cũng thích có bạn bè. Nhưng với vẻ ngoài mũm mĩm vô cùng đáng yêu và bộ mặt búng ra sữa thì cậu ta đốt cháy trái tim của bao cô cậu nữ sinh trong trường. Và vì vậy Lee Sung Min chỉ có một người bạn thân đúng nghĩa duy nhất là Kim RyeoWook. Vì sao ư? Vì chỉ có con người này không bị cái bộ mặt dễ thương kia cảm hóa.

Tóm lấy tay JongWoon, SungMin vùng vằng mạnh mẽ.- YeSung hyung!! Đợi em với chứ sao lại cứ đi lung tung vậy ( Min à, ngươi không thấy cái nhắc nhở đó là quá thừa sao? Quên rằng trước mặt ngươi là ai rồi sao)

Mặc kệ cái đuôi hồng đang giận dỗi đằng sau, hắn ta cứ tiến thẳng về phía trước không có chủ đích. Rồi có cái gì đó được thu vào tầm mắt của hắn. Đó là… RyeoWook. Cậu đang làm gì ở đó vậy chứ. Sao lại để anh gặp lại cậu.

Không… Không… Không phải đâu. Ngươi nhầm rồi YeSung à, em ấy đã nói là em ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt mày nữa. Người giống người thôi.

Hắn tự nói với lòng mình thế, nhưng đôi chân hắn thật không chịu nghe lời gì cả. Nó cứ thể bước đi, tiến về phía trước, về nới có bóng hình quen thuộc đến nao lòng.



- Các em đi cẩn thận vào không va vào người khác bây giờ. Chú ý kìa.- Một cô giáo mầm non, có lẽ là đang dẫn lũ trẻ đi thăm quan. - Xin lỗi, xin lỗi. Có thể cho chúng tôi qua trước được không?- Cô giáo trẻ vẫn cứ liên tục cúi đầu xin lỗi trong khi đó bọn trẻ vẫn cứ chạy lăng xăng.

PÍP PÍP!!!!

- CHO MINWOOK em. Đứng laị đó cho cô. MinWook à…

Đứa trẻ vì quá ham chơi nên không để ý mình đã đi ra tận lòng đường. Thế rồi chiếc xe tải vô tình không phanh kịp đã….

Đứa bé nhỏ nhắn đó vẫn cứ đứng đấy khóc. Đôi bàn chân dính chặt xuống mặt đường mặc kệ lời kêu gào của cô giáo mình. Không một ai dám qua đó để cứu đứa bé. Con người mà… Họ đều sợ chết. Chỉ có thể đứng hai bên đường cầu nguyện cho một phép màu nào đó xảy ra.

Một thứ ánh sáng kì lạ xuất hiện làm con mắt nào cũng phải nhắm thật chặt. Tưởng chừng chỉ cần hơi hé mắt ra là thứ anh sáng đó có thể thiêu cháy đôi mắt mình.

Một tà áo đen bất ngờ kéo tốc độ ô tô giảm xuống. Chiếc lốp ô tô bị mài mòn trên mặt đường tạo thành ổ vôi đen xì bốc mùi khét lẹt. Cả chiếc ô tô mang trên mình một màu ánh bạc kì lạ.

KÍT…

Ánh sáng biến mất, tà áo đen cũng không còn nữa. Trả lại cho thế giới này những điều bình thường nhất.

- MinWook à, cô xin lỗi. Em không sao rồi, không sao rồi. Đừng khóc nữa mà.

Thật là điên rồ sao mình lại đi cứu thằng bé đó chứ. Nó là một con người mà.

Có lẽ thằng bé đó có cái tên thật giống cậu. Hắn không muốn một lần nữa rời xa cái dáng người nhỏ bé đó đang khóc mà quay lưng bước đi. Cậu bé đó làm hắn nhớ tới cậu. Cảm giác muốn giúp đỡ cậu bé đó bỗng trỗi dậy trong tim hắn

- Em không muốn anh giết con người. Đó là đồng loại của em. Dù thế nào đừng để em nhìn thấy họ phải chết vì làm thức ăn cho anh.

Lại vì thằng bé đó mà hắn làm mất dấu cậu rồi. Đứng trước cửa hàng đò chơi hắn nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy một dáng người quen thuộc nào nữa.

Ngồi thụp xuống. Gương mặt hắn vẫn cứ lạnh giá như thế. Nhưng con tim hắn lại nhói đau. Cơn đau lâu lắm rồi hắn mới được cảm nhận nó lần nữa.

- Em vẫn thế.

Hắn và cậu đã có bao hạnh phúc khi được ở bên nhau. Thử hỏi sau bao nhiêu khó khăn hắn và cậu mới đến được bên nhau nhưng vì điều gì lại làm cậu thay đổi nhanh như vậy?



Cậu nói cậu không còn yêu hắn nữa. Cậu nhớ những con người, chứ không phải là lũ yêu tinh quái đản ở kia. Hắn làm cậu khổ sở khi kéo cậu vào thế giới bóng đêm. Bắt cậu hằng ngày nhìn những con người – đồng loại của cậu bị hút kiệt máu chỉ còn lại cái xác không hồn. Nó làm cậu ghê sợ.

Tất cả.

Kể cả hắn.


End chaper 1~





Chaper 2




_Flash back_


Trên lầu cao nhất của tòa lâu đài Vampire. Có một chàng trai nhỏ bé đang nắm hờ tay áo của mình. Giờ đây cậu là bảo bối của Chúa Tể. Vì thế cậu được xếp trên tất cả mọi người. À không anh ta không cho ai phép ai đứng cao hơn mình.

Trừ hyung của anh ta – Kim YeSung

Cậu đã ngồi đây cả tiếng đồng hồ. Cậu chẳng thể biết cậu đã ngồi đây bao lâu rồi vì ở đây bao giờ cũng là màn đêm. Một màu đen của sự chết chóc.

Tình yêu vừa mới nảy nở thì giờ đây chính câu tự đẩy hạnh phúc của mình ra…

Có đúng không? Cậu chấp nhận rời xa anh ? Ra đi mãi mãi…

Nước mắt…

Từng cơn gió cứ thế thổi nhẹ nhàng xung quanh cậu. Như muốn chia sẻ, lau khô nước mắt của cậu.

Con tim cậu đang đau đớn tột cùng. Nó như giằng xé tâm can cậu. Cậu yêu YeSung. Yêu nhiều lắm. Cậu có thể làm bất cứ điều gì cho anh để anh được mỉm cười. Nhưng cậu thực sự quá ích kỉ khi chỉ nghĩ mình rời xa anh ấy là mọi chuyện sẽ đi vào quỹ đạo bình thường của nó. Cậu đâu biết rằng chỉ có thể ở bên cậu anh mới có thể là chính mình, không cần che giấu đi những cảm xúc thật trong tâm hồn. Chỉ bên cậu mà thôi.

- Wookie à!!!- Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cậu.

Anh đến thật rồi…

- Anh đã dặn em bao nhiêu lần rồi mà, đừng có lên đây ngồi. Nguy hiểm lắm biết không.- Đôi lông mày hắn chau lại tỏ vẻ không hài lòng.

Đôi cánh màu đen huyền bí từ sau lưng hắn xuất hiện nâng hắn lên cao và ngồi ngay bên cạnh cậu. – Lại đây nào.

Lạnh lắm đó biết không?- Hắn kéo cậu vào trong lòng, luồn đôi tay nhỏ bé cậu vào đôi bàn tay của mình.

Ấm thật. Ở bên anh cậu luôn có cảm giác như thế. Ấm áp- Hạnh phúc- Được che chở.

Chỉ cần thế này thôi. Em đã thấy quá mãn nguyện rồi. Những tháng ngày bên anh em sẽ luôn ghi nhớ thành khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình. Woonie à, đừng đối xử tốt với em như thế nữa được không? Em sẽ không thể ra đi được đâu.

Khẽ kí nhẹ lên chóp mũi cậu – Anh phạt em bây giờ đó. Bảo bối à…

Cựa nhẹ mình trong lòng anh. Cậu muốn cảm nhận hơi ấm này lần cuối cùng.

– Anh muốn phạt em gì nào?- Chu cái mỏ đáng yêu ra trước tỏ vẻ muốn thách thức.

Chẳng trả lời. Anh mút lấy cái mỏ đang chìa ra đó. Cắn nhẹ. Môi chạm môi.

Lần cuối cùng thôi YeSung à. Em sẽ là của anh tất cả.

Tự động nhé mở đôi môi căng đỏ lên vì bị anh cắm mút quá nhiều. Chiếc lưỡi tinh quái của anh luồn sau vào khoang miệng cậu. Ẩm ướt vào nóng ấm. Đầu lưỡi chọc quá khám phá mọi ngóc ngách trong khoang miệng cậu. Đã hôn nhau bao nhiêu lần nhưng mỗi lần hôn lại luôn có cảm giác như lần đầu tiên vậy. Mới mẻ lạ thường.

Hai cái lưỡi cứ thế cuốn lấy nhau trong vũ điệu của yêu thương.

Chẳng biết đã hôn nhau bao nhiêu lần nhưng giờ RyeoWook chả còn tý sức lực nào mà đấp trả nụ hôn của anh nữa. Dựa đầu vào vai anh, cậu thở hổn hển và cố điều chỉnh lại nhịp thở của mình.

Đánh nhẹ vào lồng ngực của hắn- Woonie bắt nạt Wookie.

Quay mặt ra hướng khác, cậu giả bộ cúi mặt xuống hai hàng nước mắt cứ trực rơi.

Khóc vì hạnh phúc.

Hay…

Vì chia li đây??

- Hay để Woonie đền cho Wookie nhé.- Nói rồi hắn đè cậu ra định hôn cậu lần nữa và ý định lần này sẽ tiến xa hơn lúc trước. Nhưng RyeoWook lại không hiểu cho lòng hắn tẹo nào.

- A!!!! Mặt trời…Đẹp quá Woonie ơi. AAAAAAAAAAA

Cậu thích thú chỉ trỏ về phía trước và không thèm để ý vẻ mặt hụt hẵng của người đằng sau.

Vampire Chúa tể như hắn lại phải tự hạ mình xuống thế này sau. Hắn thầm rủa bản thân. Dục vọng của hắn quá lớn. Chỉ có thôi mà đã… Wookie à, em làm khổ anh rồi đây. Vò rối mái tóc của mình, hắn cố quen đi cái bên dưới mà nhìn theo hướng cậu chỉ. Hắn tự hứa rằng, tý nữa xuống hắn sẽ hành hạ cậu cho cậu biết khổ sở lúc này hắn đang cắn răng chịu đựng.

Nhưng sẽ có lần sau không đây.

Dù có thì bao giờ mới tới.

Hắn có thể chờ đợi được không?





- Woonie à, đẹp thật đó. Cậu bật cười sảng khoái, cười thật to. Cậu biết tiếng cười của cậu giờ lố bịch như thế nào nhưng cậu phải cười. Cậu sợ cậu sẽ khóc mất. Cười để lấn đi nỗi đau đang ăn mòn trái tim nhỏ bé của cậu.

- Woonie. Woonie à…

- Em cứ nói đi. Anh đang nghe mà.

Bất giác vòng tay anh xiết chặt cái eo thon của cậu.

- Em …. Anh… Chúng ta chia tay…

- Hahaha… Wookie à, em mới học được ở đâu trò đùa nguy hiểm như thế chứ.

Hãy nói là em đang nói dối đi. Wookie à. Xin em đấy. Anh biết em đang nói dối mà.

Giật mình bởi tiếng cười của hắn. Cậu lấy hết sức lực cuối cùng trong cơ thể mình nhìn thẳng vào đôi mắt đen đó- Em không có thời gian để làm mất trò vô bổ đó.

Nói rồi cậu thoát khỏi vòng tay anh và cố gắng tự mình trèo xuống đưới.

Lạnh. Cảm giác đó leo lỏi trong cơ thể cậu.

Xin lỗi. Đừng nhìn em bằng ánh mắt đó. Em sẽ không ra đi được đâu. Xin anh đấy.

- Lý do… Giọng nói xa lạ từ miệng hắn phát ra. Lạnh lùng. Không chút cảm xúc.

Anh trở lại là chính anh rồi. Thế là em có thể yên tâm đi đươc rồi. Hạnh phúc nhé Woonie. Tạm biệt.

- Tôi muốn trở về với cuộc sống có ánh sáng của chính mình.

- Đó không phải là lý do. Giọng nói đó lại vang lên một lần nữa. Hắn làm cậu sợ. Woonie yêu thương của cậu không bao giờ như thế đâu.

Con tim nhỏ bé một lần nữa bị bóp nghẹn lại.

Khó thở quá.- TÔI LÀ CON NGƯỜI!! CON NGƯỜI THÌ PHẢI SỐNG ĐÚNG NGHĨA CON NGƯỜI. TÔI CHÁN RỒI. CHỈ LÀ TÒ MÒ VỚI CÁI MỚI THÔI. TÔI THẬT MAY MẮN KHI ĐƯỢC MỘT VAMPIRE CHÚA TỂ COI NHƯ LÀ BÁU VẬT.

NHƯNG….. RẤT TIẾC. TÔI CHÁN RỒI. CHỊU ĐỰNG THẾ LÀ QUÁ ĐỦ RỒI. NGÀY NGÀY PHẢI NHÌN THẤY ANH HÚT MÁU CHÍNH ĐỒNG LOẠI CỦA TÔI. TÔI CHỈ MUỐN XÔNG VÀO GIẾT CHẾT ANH THÔI.

THẾ ĐÃ ĐỦ LÝ DO CHƯA?

Nắm chặt bàn tay nhỏ bé đang đỏ ửng lên ở phía sau lưng. Móng tay đang găm sâu vào da thịt câu một cách đau đớn. Nhưng nỗi đau đó sao sánh nổi nỗi đâu đang xâm chiếm con người cậu.

PHỤT!! Hắn giơ tay lên. Từ bàn tay hắn xuất hiện một thứ ánh sáng gì đó màu tím rất đẹp. Chiếu thẳng ánh sáng đó xuống đất. Một cánh cửa được bật mở.

- Ta hiểu rồi. Em có thể đi. Đôi mắt hắn bị phủ một màu đen huyền, Vô cảm. Lạnh lùng đến ghê sợ.

Woonie à!!! Hãy giữ lại em được không. Em yêu anh mà. Chỉ cần anh quay lại nhìn em mà thôi.

Thực sự đã không còn nữa. Tạm biệt Woonie! Em đi đây! Sống thật hạnh phúc và tìm một người khác tốt hơn em. Yêu anh nhiều hơn em. Quên em đi. Em không đáng để được anh yêu.”

Bước nặng nề đến cánh cửa quen thuộc. Nơi mà bao nhiêu lần cậu trốn nhà sang đây chơi với anh.

Hắn vẫn đứng đó. Khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc. Hắn đang gần gần để cho người hắn yêu thương rời bỏ hắn. Cũng vì quá đau khổ mà hắn không hề nhận ra nước mắt đang rơi trong đôi mắt trong veo của con người kia. Hai bờ vai run lên từng đợt cùng với tiếng nấc. Cậu bịt chặt miệng để ngăn tiếng nấc. Sắp rồi…

Quay đầu lại thôi. Mày phải để cho em ấy đi chứ. Em ấy không muốn nữa, Không muốn ở bên mày nữa rồi.

Trong tích tắc…

Một người quay lưng bước đi…

Một người quay đầu ngoảnh lại như muốn nói một điều gì đó – WOO…

Anh đi thật rồi. Woonie của em đi thật rồi. Tạm biệt lần cuối. JongWoonie.

Trong tiếng gió vi vu chỉ còn lại văng vẳng đâu đây…


Em yêu anh…


_End flash back_



End chaper 2~



Chaper 3



Trở lại với nơi mà Chúa Tể Vampire của chúng ta đã “nhân từ” cứu giúp con người.

Có ai đó vừa gọi tên mình thì phải.- Kim Ryeo Wook bất giác quay lại sau lưng, cậu nhìn sang trái, liếc sang phải, ngó lên trên và thậm trí còn cúi xuống dưới xem có ai không.

Khi chắn chắn không có ai gọi mình cậu tự gõ vào đầu mình một cái đau điếng- Chưa già đã lẫn.

Nhưng chắc gì những thứ con người tận mắt chứng kiến mới là sự thật.



Từ khi hắn thấy cậu đến khi hình ảnh đó biến mất trong tầm mắt của hắn thực ra chẳng có gì thay đổi . Chỉ khác là lúc đầu cậu đứng ngoài cửa và thích thú nhìn vào trong, rồi vì không cưỡng lại được sự quyến rũ của chú rùa màu xanh (tượng trưng cho ai đó kia) Kim Ryeo Wook đã bước vào trong cái cửa hàng đó.

Chỉ có thể trách hắn thôi. Vì quá vui mừng nên tâm trí hắn đã quên rằng khu phố hắn đang đứng được mệnh danh là “THIÊN ĐƯỜNG CỦA TRẺ CON” – nơi mà những cửa hàng san sát nào gấu bông, đồ chơi, quần áo baby… trông vô cùng đáng yêu.

Vì sao hắn dừng lại ở đây chứ, sao hắn không tiến thêm một bước, chỉ một chút nữa thôi là hắn có thể gặp lại người yêu bé nhỏ của hắn - người đã đánh cắp trái tim của hắn rồi lại lạnh lùng bỏ đi. Và vì sao hắn lại nghĩ cậu thích xem mấy con rô bốt với siêu nhân ở cửa hàng hắn đang đứng chứ không phải là cửa hàng thú nhồi bông bên cạnh.

Hay là hắn đã mệt mỏi khi phải theo đuổi cái thứ tình yêu đau khổ này chứ. Phải chăng là hắn muốn từ bỏ …???

Không.

Không bao giờ.

Trong từ điển của hắn không có hai chữ “bỏ cuộc”. Nhưng giờ chưa phải lúc hai người gặp lại nhau thôi

Từ sau khi cậu rời xa hắn. Hắn như thành một người khác.

Tàn bạo hơn, máu lạnh hơn và hắn coi mạng người chỉ là cỏ rác.

Năm năm đã trôi qua. Đối với con người đó có lẽ chỉ là một quãng thời đầy trải nghiệm nhưng đối với Vampire quyền năng thì năm năm đủ để nó có thể từ một cậu bé thành một người trưởng thành lão luyện.

Nhưng đi theo thời gian với sự trưởng thành đó là cả một nỗi đau đến tận xương tủy mà hắn phải chịu đựng. Đôi mắt hắn lại chẳng bao giờ lộ ra vẻ đau khổ đó.



Người khác nhìn vào chỉ là một màu đen huyền phủ quanh đôi mắt đẹp đẽ đó. Thật khó phán đoán xem hắn đang nghĩ gì, đang có tâm trạng gì. Chỉ nhìn vào đôi mắt đó thôi người ta đã sợ hồn bay phách lạc rồi.

- Thưa Chúa Tể… Bọn Hunter đang có động tĩnh. Chúng đang lục khắp đất nước để tìm một chứ gì đó.

Tên Vampire tay sai nhỏ bé đang đứng sau lưng hắn cung kính thưa.

Đôi môi khẽ nhếch lên thành hình mảnh trăng lười liềm sắc nhọn, bàn tay đang nhẹ nhàng đưa ly cà phê đen đắng ngắt đang bốc khói lên mũi thưởng thức hương vị của nó. – Ta biết rồi.

Phẩy nhẹ cánh tay còn lại ra hiệu cho tên tay sai lùi về sau. Hắn lại đặt ly cà phê xuống bàn một cách đầy thưa thái.

Đừng ngạc nhiên vì sao hắn lại có cái tư thế như thế này.

Sau khi rời khỏi dãy phố đó. Hắn chọn cho mình một quán cà phê sang trọng nhất thành phố Seoul mà gọi cho mình một cốc cà phê đen không đường, không đá.

Có lẽ đây là thú vui của hắn vào mỗi cuối tuần. Hắn luôn hướng con mắt của mình ra xa, xa thật xa ngoài lớp của kính kia để ngắm nhìn dòng người qua lại. Và trong dòng người đó luôn xuất hiện một chàng trai nhỏ bé tay ôm cây ghita một mình bước về nhà.

Như một thói quen. Ryeo Wook luôn chọn cho mình con đường này để trở về. Có lẽ sự nhộn nhịp và ồn ào của khu phố này luôn tạo một cảm giác thấy ấm áp lạ thường.

Ngày hôm nay cũng vậy. Ryeo Wook tay vẫn cầm cây đàn ghita nhưng lại có thêm một cốc cà phê sữa Capuchino ngọt ngào nóng hổi bên tay. Vừa hít hà mùi hương quyến rũ vừa lăn qua lăn lại cốc cà phê trên mặt mình để giảm bớt cái lạnh giá của mùa đông.

Tất cả đều mọi hành động của cậu đều được hắn thu vào tầm mắt. Trái tim hắn muốn đến bên cậu, vòng tay ra ôm lấy con người nhỏ bé trước mặt thật chặt mang lại hơi ấm cho tấm lưng nhỏ bé đó.



Nhưng lý trí lại ngăn hắn lại. Hắn không được đi, nhìn thấy cậu là quá đủ rồi. Hắn còn phải trả thù cậu. Trả thù cậu tất cả những gì cậu đã gây ra cho hắn.

Hắn phải trả thù.

Hắn càng yêu cậu bao nhiêu thì hắn càng muốn hành hạ cậu bấy nhiêu.

Nhưng hắn vẫn còn công việc quan trọng hơn cần làm. Hắn sẽ vẫn luôn theo sát cậu, từng chút, từng chút một...

_Cạch_

Tiếng cửa mở cùng với đó là những chiếc chìa khóa va đập vào nhau kêu leng keng vang lên bên tai cậu. Và trong căn nhà này cũng chỉ tồn tại những âm thanh vô vị đó. May chăng thỉnh thoảng nếu nghe kĩ thì mới nghe được tiếng thở dài buồn chán của cậu.

Với tay đến chỗ công tắc điện cậu bật tất cả, từng chiếc đèn trong phòng dần bật sáng, một thứ ánh sáng nhẹ nhàng bao trùm lấy cậu. Thật đẹp. Cậu thả chìa khóa xuống dưới mặt bàn, mệt mỏi ngả lưng nằm xuống ghế.

Đã ba năm nay cậu sống như thế này. Không người thân. Không hàng xóm. Và Lee Sung Min là người bạn thân đầu tiên cậu có.

_Flack back_

Bước những bước chân nặng nề bên thành phố thân quen, cậu đang về với ngôi nhà ấm cúng của mình.

Có một chút gì đó vui sướng trong lòng cậu. Cứ gặp ai quen biết cậu cũng cúi đầu lịch sự chào hỏi. Nhưng đáp lại cậu chỉ là đôi mắt mở to tỏ vẻ ngạc nhiên rồi họ lắc đầu đi tiếp.

Cậu lúc đấy chỉ nghĩ đơn giản là cậu đã đi quá lâu nên mọi người chưa kịp nhớ ra cậu, với lại trời bây giờ đã rất tối.

Lại bước nhanh về phía căn nhà màu tím đang còn sáng đèn. Cậu vội mở tung cửa, hét thật to vào nhà.

- Đậu bé nhỏ của pama về rồi.

_Choang_

Giập mình bởi tiếng rơi của đồ vật, cậu im bặt. Lúc bây giờ cậu mới chú ý đến từng người trong nhà.

Đứa em gái bé bỏng RyeoHye của cậu mới có 13 tuổi đang ngồi khép nẹp bên mẹ.- Umma… ai đó ạ? Hai con mắt mở to nhìn chằm chằm vào cậu.

Bà Kim- mẹ cậu chỉ biết nhẹ nhàng vỗ lưng con bé. Đôi mắt thì bao trùm làn sương trong trong đáy mắt.

Còn một mình ông Kim. Ông đứng dậy đi về phía cậu, vội đóng cửa, kéo tất cả rèm che cửa sổ và kéo cậu vào nhà.

- Con… sao lại về đây. Ta đồng ý với cậu ta cho con theo cậu ta rồi còn gì.

Bằng giọng nói khàn đặc, ông hướng đôi mắt mình về phía cậu vẻ truy hỏi.

- Ba nói gì con không hiểu. Cho phép… Đồng ý… Woonnie à không JongWoon đã…

Như một cỗ máy, cậu chỉ biết tiếp nhận lời ba nói và hỏi lại. Khuôn mặt vô hồn

- Đúng như ta nghĩ, cậu ta không nói gì với con. Khẽ thở dài, ông ra hiệu cho bà Kim đưa RyeoHye vào trong phòng rồi bắt đầu nói tiếp.

- Trước ngày ta cho phép con đi theo cậu ta. Cậu ta đã đến đây và yêu cầu ta một số điều…





Trong đêm đông giá lạnh chỉ còn thấy căn nhà màu tím cuối phố còn sáng đèn. Mặt trăng thao thức cùng cậu giãy bày mọi việc. Tiếng nói đều đều vang vọng trong đêm. Cậu cũng đã nói giải thích lí do vì sao cậu lại trở về.

Có nên trách hắn không? Hay là trách cậu đây?

Hắn đã đến vào yêu cầu ông cho cậu về với hắn. Chẳng cần lí lẽ, người đàn ông giàu tình yêu con này chỉ gật đầu một cái nhẹ nhàng. Ông biết cậu yêu hắn như thế nào, và cũng biết một người như hắn vì sao laị có thể yêu cậu say đắm đến như thế.

Ông đã đồng ý với hắn. Nhưng ông có một điều kiện...

Hãy xóa hết kĩ ức về cậu trong đầu tất cả những người cậu biết và biết cậu. Để lại cho hai ông bà già này nhớ về cậu là đủ. Vì sao?

Cậu đã hỏi ông như thế. Không trốn tránh. Ông lại cất tiếng nói.

Là ông không biết giải thích cho họ hàng làng xóm như thế nào vì sự mất tích đột ngột của cậu. Không thể nói cậu đi du học, vì đi rồi sẽ có ngày trở về. Lại không thể nói cậu đã chết. Lương tâm của một người cha không cho phép ông làm như thế.

Cuối cùng chỉ còn cách đó.

Cả đêm hôm đó. Ông Kim và cậu ngồi một chỗ không ai nói gì nữa cả. Chỉ lặng lẽ cúi đầu. Hai người đang bận theo đuổi một ý nghĩ nào đó. Có lẽ sẽ không bao giờ cham nhau tại một điểm.



_End flack back_


Cậu chấp nhận và sống với tư cách một đứa cháu họ hàng xa từ Hoa Kì về đây sinh sống. Cứ thế cậu chôn vùi nỗi đau của mình xuống. Trở lại với con người bình thường.

Đi học và về nhà. Mọi thứ cứ như vậy được lặp đi lặp lại ngày qua ngày giống như là một ai đó đã lập trình sẵn cho cậu.

Nhưng cách đây 3 năm khi cậu gặp được người bạn đó. Cuộc đời cậu đã có phần tươi sáng hơn rất nhiều. Đó là Lee Sung Min.

Sung Min được hắn giao cho công việc cai quản cậu. Nói đúng hơn là chăm sóc một người như cậu, để cậu có thể trở nên mạnh mẽ, kiên cường để đối chọi với hắn.

Đúng là Ma Vương, Sung Min đã làm đào tạo cậu thành một con người khác sau 3 năm đóng vai trò là một người bạn.

Giờ đây nước mắt đối với cậu là quá xa xỉ. Cậu đã không khóc trong suốt 3 năm qua. Cậu đã mạnh mẽ lên rất nhiều.

Hôm nay trời lại mưa. Trong lòng cậu lại dậy lên một cảm giác kì lạ.

Những hạt mưa càng rơi nhiều, trái tim cậu càng cảm thấy trống vắng.

Dù đã khiến cậu mạnh mẽ hơn nhưng Lee Sung Min sẽ chẳng bao giờ có thể làm thay đổi trái tim và tâm hồn của cậu. Luôn nghĩ đến người khác đầu tiên, Kim Ryeo Wook đã nguyện trở thành người ra đi, rời bỏ khỏi hắn.

Hắn và cậu có duyên mà không có phận. Vampire và con người có thể dành cho nhau được không?

Cậu đã nghĩ đến một ngày chính dòng máu chảy trong người cậu bị chính hắn rút cạn. Lúc đó cảm giác sẽ như thế nào đây?

Nhưng cậu biết đó chỉ là những suy nghĩ lung tung hình thành trong đầu cậu. Sự thật nó còn kinh khủng hơn gấp bội lần. Sẽ không bao giờ phải là cậu nhưng sẽ là hàng nghìn con người khác. Là đồng loại, là người thân của cậu.

Lý trí và trái tim không bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra.

Vậy rời xa nhau là con đường tốt nhất cho cả hai.

Tí tách…Tí tách

Mưa vẫn lặng lẽ rơi bên ngoài khung cửa sổ kiểu Ý. Từng hạt mưa rơi xuống nền đen thẳm ai oán như nỗi niềm của ai đó giờ đây.


End chap 3





Cre: Hime (con of Pun Razz )


Được sửa bởi LeeSeol_FA ngày Sun Sep 02, 2012 9:33 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/ryo.ELF.IU
Ginroro
Senior Member
Senior Member
Ginroro


Tổng số bài gửi : 263
Vote : 37
Join date : 02/02/2012
Age : 24
Đến từ : Gầm giường Yulsic

Tài sản
Tài sản:

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sun Sep 02, 2012 10:48 am

Têm cuteonion7

Ực...

Có cảnh bạo lực và quan hệ thể xác hả?? cuteonion18

Rating cao qá Pun êu qý ơi cuteonion27 *nam mô* con vô tội =]]]]]]

Cơ mà viết hay, diễn đạt cũng tốt nữa.

Post fiic đều đặn nhák
Về Đầu Trang Go down
http://forum.360kpop.com/
LeeSeol_FA
S-Mod
S-Mod
LeeSeol_FA


Tổng số bài gửi : 670
Vote : 68
Join date : 30/01/2012
Age : 26
Đến từ : Seoul

Tài sản
Tài sản: Topaz

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sun Sep 02, 2012 11:39 am

Ginroro đã viết:


Rating cao qá Pun êu qý ơi cuteonion27 *nam mô* con vô tội =]]]]]]

Cơ mà viết hay, diễn đạt cũng tốt nữa.

Post fic đều đặn nhák

okê, con ta nó mới viết chap 3 thấy hay nên share cho 4rum xem. Có gì chém fic nó cho ta, ta nói nó để nó rút exp cho chap sau ^^
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/ryo.ELF.IU
Admin_inchou
Admin
Admin
Admin_inchou


Tổng số bài gửi : 347
Vote : 10
Join date : 12/01/2012
Age : 25

Tài sản
Tài sản:

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sun Sep 02, 2012 9:16 pm

Pun ơi là Pun, muốn đầu độc hết mấy em trong sáng à ==?
Tớ không cấm post fic kiểu này nhưng mà... Thôi thì bạn nào tò mò ráng chịu vậy, có rating rồi.
À, nhớ là post trong một topic thôi nha, lần này Pun rút kinh nghiệm, lần trước bắt tớ đi dọn==
Còn cái fic Song sinh post tiếp luôn đi.
Fic này giờ chưa com, hôm sau edit post này com luôn.
Về Đầu Trang Go down
https://9-2tn-nt.forumvi.com
LeeSeol_FA
S-Mod
S-Mod
LeeSeol_FA


Tổng số bài gửi : 670
Vote : 68
Join date : 30/01/2012
Age : 26
Đến từ : Seoul

Tài sản
Tài sản: Topaz

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sun Sep 02, 2012 9:29 pm

Admin_inchou đã viết:
Còn cái fic Song sinh post tiếp luôn đi.
Fic này giờ chưa com, hôm sau edit post này com luôn

fic Song sinh au nó viết fic gì mà nhanh kinh khủng
lúc Pun post tới chap mấy á là au nó post lên chap 20 mấy rồi
chắc giờ cũng 3 mấy 40 rồi ="=
giờ thì thấy lười đọc fic đó rồi
thà long fic mà mỗi chap ngắn ngắn thì ta còn hứng thú
đằng này long fic mà chap thì dài đằng đẳng =="
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/ryo.ELF.IU
Ginroro
Senior Member
Senior Member
Ginroro


Tổng số bài gửi : 263
Vote : 37
Join date : 02/02/2012
Age : 24
Đến từ : Gầm giường Yulsic

Tài sản
Tài sản:

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Sun Sep 02, 2012 11:04 pm

Cơ mà quan trọng là cốt truyện nó hay vs cách viết cũng độc đáo cuteonion82

Lấn luật chút xíu

Mà nếu có mấy cảnh PG a.k.a phở gà thì warning hoặc tô trắng nhák Pun

Kẻo đầu óc trong xáng của tớ nó bị ảnh hưởng
Về Đầu Trang Go down
http://forum.360kpop.com/
LeeSeol_FA
S-Mod
S-Mod
LeeSeol_FA


Tổng số bài gửi : 670
Vote : 68
Join date : 30/01/2012
Age : 26
Đến từ : Seoul

Tài sản
Tài sản: Topaz

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Mon Sep 03, 2012 12:02 am

Ginroro đã viết:
Mà nếu có mấy cảnh PG a.k.a phở gà thì warning hoặc tô trắng nhák Pun

Kẻo đầu óc trong xáng của tớ nó bị ảnh hưởng

ừa, công nhận con ta nó viết fic diễn tả kiss scene thái quá ghê. Nhưng viết fic hay (học văn giỏi mà lị)

Có fic nào thì share lên cho ta đọc với

Mà cái fic CF hum trước viết chưa xong, hoàn tất cái fic đó cho ta đi

Mấy ELFs ta quen tụi nó toàn viết fic rating cao với fic yaoi 18+ ko à =="

Hôm trước bị nó đầu độc send fic yaoi ==" ta đọc được 1 nửa chap đầu ta quăng luôn ứ dám đọc nữa =="
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/ryo.ELF.IU
Admin_inchou
Admin
Admin
Admin_inchou


Tổng số bài gửi : 347
Vote : 10
Join date : 12/01/2012
Age : 25

Tài sản
Tài sản:

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Mon Sep 03, 2012 10:44 am

Chẹp chẹp, bạn Pun bị đầu độc yaoi à? Ta đọc trên mạng thấy có bạn đọc yaoi từ năm 11 tuổi.
Tốt nhất nếu muốn thì đọc Shounen ai, rating thấp thấp thôi.
Mà Pun post fic rated M được mà không đọc yaoi được à == ?
P/s : cái này đúng như bạn Gin nói, mấy cảnh rating cao nhớ thêm warn và bôi trắng.
Về Đầu Trang Go down
https://9-2tn-nt.forumvi.com
LeeSeol_FA
S-Mod
S-Mod
LeeSeol_FA


Tổng số bài gửi : 670
Vote : 68
Join date : 30/01/2012
Age : 26
Đến từ : Seoul

Tài sản
Tài sản: Topaz

[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1Mon Sep 03, 2012 11:08 am

Admin_inchou đã viết:
Chẹp chẹp, bạn Pun bị đầu độc yaoi à? Ta đọc trên mạng thấy có bạn đọc yaoi từ năm 11 tuổi.
Tốt nhất nếu muốn thì đọc Shounen ai, rating thấp thấp thôi.
Mà Pun post fic rated M được mà không đọc yaoi được à == ?
P/s : cái này đúng như bạn Gin nói, mấy cảnh rating cao nhớ thêm warn và bôi trắng.

rating M còn nhẹ hơn là yaoi =="
Ad warn + bôi trắng dùm Pun mấy cái scenes ... đi, onl đt rồi khó edit lắm
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/ryo.ELF.IU
Sponsored content





[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]   [Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…] Icon_minitime1

Về Đầu Trang Go down
 
[Fic] [M] Hearts not heart [Long fic | JongWook, ChoLee,…]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» STRONG HEART of YG FAMILY

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Lớp 9/2 trường Thái Nguyên :: Khu Nhà Chơi :: Truyện :: Fan Fiction-
Chuyển đến